Tháng 11 lại về trong niềm vui hân hoan của đất trời và rạo rực của lòng người. Với những người làm nghề giáo thì đây là khoảng thời gian có ý nghĩa vô cùng đặc biệt trong năm, bởi ngày 20 tháng 11 là ngày Nhà giáo Việt Nam, ngày mà mỗi người được bày tỏ lòng biết ơn đối với những người thầy, cô giáo đáng kính. Trong những năm tháng miệt mài bên trang giáo án, tôi đã dạy dỗ và dìu dắt nhiều thế hệ học trò. Mỗi chuyến đò đi qua đều để lại trong tôi những dấu ấn khó phai mờ. Trong số đó, hình ảnh cô học trò nhỏ với nụ cười hiền lành, dễ mến cùng những hành động đẹp có sức lan tỏa đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc hơn cả. Và tôi xin được viết về em - một bông hoa nhỏ xinh đẹp tỏa hương thơm ngát với nhiều thành tích và việc làm tốt.
Em chính là Trần Thanh Thảo - học sinh lớp 9A4. Tôi viết về em không phải vì tôi là giáo viên chủ nhiệm của em nên viết bài ca ngợi, mà hơn hết, tôi nghĩ bạn bè, thầy cô, tất cả những người đã biết về em đều nghĩ như tôi – đơn giản vì em xứng đáng.
Thanh Thảo may mắn sinh ra trong một gia đình mà cả bố lẫn mẹ đều là những chiến sĩ công an gương mẫu. Bản thân em là một cô gái rất hiền lành, tốt bụng, luôn lắng nghe và tôn trọng ý kiến các bạn khác. Em thường có những góp ý, chia sẻ thẳng thắn với các bạn về việc học tập. Khác với nhiều các bạn trong lớp, Thanh Thảo rất thích đọc sách, đặc biệt là những cuốn sách về khoa học xã hội. Những giờ nghỉ năm phút hay giờ ra chơi, Thanh Thảo thường tranh thủ đọc sách để tự trang bị thêm kiến thức cho mình. Thật hiếm có một học sinh nào trong lớp lại say mê sách đến như vậy. Trong giờ học, em luôn chăm chú nghe giảng, hăng hái phát biểu xây dựng bài, những kiến thức nào chưa hiểu em sẽ hỏi thầy cô ngay để có thể hiểu rõ hơn về những kiến thức đó, cũng như để mở rộng thêm tầm hiểu biết của mình. Vì vậy mà trong những phong trào thi đua Hoa điểm tốt, em luôn đạt số điểm cao. Không những thế, suốt 8 năm liền, Thảo luôn là tấm gương tỏa sáng về thành tích học tập với danh hiệu Học sinh giỏi xuất sắc, điểm tổng kết trung bình các môn của em luôn trên 9.0.
Học giỏi như vậy nhưng Thanh Thảo không hề kiêu căng, cho mình là hơn mọi người mà em rất chan hòa với các bạn trong lớp, giúp đỡ các bạn trong học tập. Em luôn đem những kiến thức mình có được để giúp các bạn giải những bài tập khó, sẵn sàng giúp những bạn học còn chậm, còn yếu với một sự kiên trì, nhẫn nại đáng khâm phục. Có lẽ bởi thế mà hình ảnh một cô bạn nhỏ luôn cặm cụi ngồi giảng bài cho các bạn đã trở nên quen thuộc với lớp chúng tôi. Đối với Thảo, kiên nhẫn giảng bài cho các bạn cũng chính là một cách em hiện thực hóa ước mơ của mình sau này trở thành cô giáo. Còn đối với các bạn trong lớp, Thảo như một “cuốn từ điển bách khoa biết đi vậy”.
Không chỉ đạt thành tích tốt trong học tập, trong công tác đội, em là một Liên đội trưởng xuất sắc, gương mẫu, nhiệt tình. Em có cách sắp xếp công việc rất khoa học, hợp lí. Khi có những hoạt động tập thể, em luôn là người biết tập hợp các thành viên trong Liên đội để giao nhiệm vụ cụ thể cho từng người. Bởi thế mà dưới sự chỉ huy của mình, trong năm học 2018 - 2019, em đã góp phần đưa Liên đội trường THCS Nhân Chính đạt danh hiệu “Liên đội xuất sắc” cấp Quận.
Mặc dù công việc học tập và chỉ huy Liên đội chiếm phần lớn thời gian là vậy, nhưng Thảo vẫn rất tích cực, hăng hái tham gia các phong trào Văn nghệ của lớp, của trường. Vì có năng khiếu múa và múa rất đẹp nên em luôn là linh hồn của những bài múa dân gian, sở trường của em. Tôi vẫn còn nhớ mãi lần đầu tiên tôi ngắm nhìn em biểu diễn, hình ảnh cô học trò nhỏ với bộ váy trắng xinh như thiên thần đang lướt nhẹ trên sân khấu với những động tác múa nhịp nhàng, uyển chuyển khiến tôi rưng rưng xúc động, kế đó là những tràng pháo tay vang lên không ngớt. Dường như mọi người cũng đều cảm nhận được những thông điệp sâu sắc được truyền tải qua bài múa của em. Tiết mục ngày hôm đó được nhận giải Nhất khiến cho tôi và tập thể lớp vô cùng tự hào, hãnh diện. Cũng kể từ đó, em luôn là thành viên nòng cốt không thể thiếu trong đội văn nghệ của Nhà trường.
Tôi rất may mắn được làm giáo viên chủ nhiệm của em trong ba năm học vừa qua. Không biết tự bao giờ, em có một vị trí thật đặc biệt trong trái tim tôi. Tôi vẫn luôn lo sợ rằng một mai phải nói lời tạm biệt em… Nhưng hơn hết, ở thời điểm này, tôi cảm nhận được nguồn năng lượng tích cực tỏa từ những suy nghĩ và những việc làm đẹp của em. Tôi vẫn luôn tin tưởng và hi vọng rằng nhành cỏ xanh nhỏ bé của tôi sẽ còn vươn cao, vươn xa hơn nữa trong tương lai. Chúc cho ước mơ trở thành cô giáo của em sớm trở thành hiện thực.